[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 131: Không nỡ rời xa
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Để không làm phiền cậu đang nghỉ ngơi, Park Jimin định mang chén đũa xuống căn tin để dọn rửa, lại chẳng ngờ chân hắn còn chưa bước ra khỏi cửa, sau lưng đã truyền đến giọng điệu đầy giận dữ và kích động của cậu.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Anh muốn đi đâu?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Hửm? Em sao vậy?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh tính đi rửa bát, em cần gì à?
  • Park Jimin nhìn bộ dạng có chút hớt hải của cậu, hắn không nhịn được liền đùa giỡn.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Hay là một giây em cũng không muốn rời xa anh?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Đừng có nói nhảm
  • Min Yoongi lập tức phản bác, gương mặt lúc xanh lúc đỏ, rõ ràng là rất quan tâm nhưng cứ giả vờ giận dỗi.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Tay anh bị bỏng cần kiêng nước
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Bây giờ còn đi rửa bát, bộ anh muốn tay mình phế luôn hả?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Nào, nào, chỉ bị bỏng một chút xíu thôi, rửa bát anh vẫn làm được
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Im miệng, đến chỗ bác sĩ lấy thuốc đi
  • Min Yoongi vừa nói xong liền trở về giường nằm, cuộn mình lại trong chăn, quay lưng với Park Jimin quyết không để ý đến hắn nữa.
  • Park Jimin vẫn đứng yên tại chỗ, phải mất một lúc lâu ý thức mới quay trở về, cậu là đang quan tâm đến hắn sao? Loại quan tâm trong ngoài bất nhất này quả nhiên rất hợp với cậu, cũng thật… đáng yêu!
  • Khó khăn lắm mới hoàn thành được buổi khám tổng quát, Min Yoongi cuối cùng cũng được xuất viện. Bác sĩ bảo báo cáo kiểm tra một tuần sau mới có kết quả, đến lúc đó sẽ thông báo với họ sau.
  • Lục Dương đưa Trương Mẫn Nhi trở lại căn hộ, trước khi đi còn không quên nhắc nhở.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Cuối tuần này anh sẽ đưa em đi gặp ba mẹ
  • Park Jimin không nhắc đến chuyện này, Min Yoongi cũng suýt quên mất. Mặc dù cậu là bị ép phải đồng ý với hắn ở trên giường, nhưng đã đồng ý thì phải giữ lời, xưa nay cậu không quen thất hứa.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Tôi biết rồi
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Anh gần đây phải đi sang thành phố khác một chuyến, không có cách nào chăm sóc em được
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Em phải biết tự chăm sóc bản thân mình, đừng làm việc quá sức
  • Park Jimin lo mấy ngày hắn không ở đây, cậu lại không biết chăm lo cho chính mình, sợ cậu sẽ ăn loại thức ăn vô bổ.
  • Min Yoongi lờ đi sự mất mát thoáng qua trong lòng, mạnh miệng thô lỗ nói.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không còn việc gì thì mau đi đi
  • Park Jimin bất lực mỉm cười, hắn nắm lấy tay của đối phương tiến đến gần, rồi ôm chặt cậu vào lòng.
  • Ở nơi sảnh chung cư rất dễ có người đi ngang qua, Park Jimin không nhịn được mà hôn xuống cái miệng bướng bỉnh của cậu, rõ ràng mềm mại như vậy, nhưng tại sao lại toàn nói ra những lời làm người khác đau lòng?
  • Min Yoongi nghiêng đầu muốn tránh đi, nhưng bàn tay của hắn đã nhanh chóng nắm lấy cằm cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Chỉ hôn một chút thôi, được không?
  • Có trời mới tin đây chỉ hôn một chút.
  • Sự thật chứng minh cậu đã dẫn nhầm sói vào nhà, Park Jimin vừa mới hôn được một chút, tính cầm thú đã nổi lên. Hắn bế cậu lên thẳng phòng, phòng ngủ còn chưa kịp vào đã củi khô lửa bốc đấu với cậu một trận ngay tại phòng khách. Hai người quấn lấy nhau mãnh liệt, mỗi một góc trong căn phòng đều tràn ngập hơi thở nóng nực của ái tình nhục dục.
  • Min Yoongi chợt nhận ra không biết từ lúc nào thân thể của mình đã hoàn toàn quen thuộc với việc được hắn chơi đùa, thậm chí cả phần thịt mềm mại trong lỗ nhỏ ướt hẹp cũng không tự chủ được không ngừng hút lấy hắn.
  • Park Jimin trên giường đều giữ thế làm người làm chủ. Mỗi một động tác đâm ra rút vào đều không hề chần chừ, thế nhưng dưới những cử động đầy thô lỗ ấy lại vô tình lộ ra một vẻ dịu dàng bất ngờ.
  • Đương lúc còn mơ màng chìm đắm trong ái tình nhục dục, Min Yoongi thực sự luyến tiếc sự ấm áp của đối phương.
  • Trời vừa sáng, Park Jimin không vội gọi người kế bên dậy mà tự mình đi tắm. Hắn định quay về căn hộ của mình để sắp xếp lại hành lý, nếu không sẽ không kịp chuyến bay.
  • Min Yoongi trở mình, nheo mắt nhìn thấy hắn đang thay quần áo. Người đàn ông có gương mặt thật đẹp đang thành thục thắt cà vạt, áo gile phối cùng quần tây thẳng thớm, sau đó khoác lên chiếc áo vest được cắt may tỉ mỉ.
  • Hắn lấy chiếc điện thoại đã được sạc đầy pin ở đầu giường, sau đó cẩn hận ngồi xuống một bên mép giường, cúi đầu hôn một cái chóc lên chiếc má non mềm của cậu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Cục cưng, anh đi nhé!
  • Min Yoongi giả bộ nhắm mắt không nói gì.
  • Lúc Park Jimin rời khỏi phòng, hắn không nhịn được liếc nhìn cậu một cái, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cái gọi là “không nỡ rời xa”. Nếu có thể, hắn thực sự muốn trói chặt cậu lại bên người mình, không muốn cậu tiếp xúc với bất cứ ai. Suy nghĩ xấu xa này dường như mạnh mẽ bùng lên trong vài giây, nhưng cũng nhanh chóng bị lý trí đúng đắn kìm hãm.
  • Ngày xưa hắn từng thích Jeon Jungkook, nhưng đó đơn giản chỉ là hắn muốn bảo vệ y không bị ai bắt nạt ức hiếp, rõ ràng tình cảm thuần khiết ấy không hề có ham muốn tình dục.
  • Vậy mà bây giờ khi đứng trước mặt Min Yoongi, hắn không cách nào kiểm soát được dục vọng muốn xâm phạm cậu, muốn chiếm hữu cậu, hy vọng mọi nguồn sống của cậu hoàn toàn hướng về hắn.
14
Chương 131: Không nỡ rời xa